Khám phá một Gia Lai đẹp tựa tranh vẽ vào buổi Bình Minh

Mục lục

Đôi nét về vùng đất Gia Lai

Gia Lai là tỉnh có diện tích lớn thứ hai Việt Nam và là một tỉnh cao nguyên nằm ở khu vực Bắc Tây Nguyên (Gia Lai đứng thứ nhất về diện tích, đứng thứ 2 cả về dân số vùng Tây Nguyên), Việt Nam. Nguồn gốc tên gọi Gia Lai bắt nguồn từ chữ Jarai, tên gọi của một dân tộc thiểu số trong tỉnh, cách gọi này vẫn còn giữ trong tiếng của người Ê-đê, Ba Na, Lào, Thái Lan và Campuchia để gọi vùng đất này là JaraiCharay có nghĩa là vùng đất của người Jarai, có lẽ ám chỉ vùng đất của Thủy Xá và Hỏa Xá thuộc tiểu quốc Jarai xưa.

Đi xa về phía Bắc Tây Nguyên, ta đến được Gia Lai, một địa danh đặc biệt nằm trên độ cao trung bình khoảng 700m – 800m so với mặt nước biển. Ở Gia Lai, ta bắt gặp một bức tranh tổng hòa cao nguyên, thung lũng và cả những ngọn núi cao, tất cả đều nhuốm một sắc màu hoang hoải, để người ta cứ ngỡ như nơi ấy vần giữ vẹn nguyên những nét đẹp từ buổi hồng hoang.

Gia Lai buổi sáng sớm

Đường lên Gia Lai ngày nay chẳng cần phải băng đèo vượt suối, bạn cứ thế chọn một một chỗ trên chiếc xe giường nằm, ngủ một giấc thật dài, thức dậy là thấy mình đã đặt chân lên phố núi cao nguyên. Ngày mới vừa lên, sương vẫn còn giăng kín trên mọi nẻo đường, nhưng phảng phất trong đó là ánh nắng ban mai đang gọi chồi non lộc biếc.

Chắc nhiều người chưa quên, sương mù từng là đặc sản của Pleiku một thời. Cái thời ấy, cách đây trên hai mươi năm, Pleiku có 3 đặc sản chính là dốc, thông và sương mù.

Trời ạ, sao ba cái thực thể ấy nó lại bện nhau đến thế. Những đường lượn kỷ hà giữa phố, những nhấp nhô dốc, những thung lũng giữa mây, những thông, những gió, bướm… và sương mù.

Một góc thành phố Pleiku đoạn cầu Phan Đình Phùng trong sương mù buổi sáng tháng 6. Anh Hoàng Quốc Vĩnh, một tay máy, cho biết sương hòa quyện với mây từ ngọn Hàm Rồng cao trên 1.000 m tràn xuống thung lũng tạo nên “cảnh đẹp tựa chốn thần tiên”.

Vẻ đẹp của sương sớm

Sương phủ kín cỏ cây, sương vương vít trên cả những căn nhà nhỏ, sương theo bước chân người đi về những miền xa. Và ẩn hiện trong làn sương miên man ấy, ta bỗng thấy từng làn nắng ngọt đang cố chen ngang. Nắng và sương hòa quyện, lan tỏa ra bốn phía không gian khiến cả khung trời trở nên mông lung đến lạ, đẹp mơ màng.

Nắng nhảy nhót cùng sương, nắng nô đùa trên vạt áo kẻ đi đường và nắng cứ thế chui vào balo nhỏ của những em bé miền cao đang cắp sách tới trường. Ánh nắng mùa thu đã đẹp, nay ta lại gặp ánh nắng mùa thu khi ngày mới bắt đầu, vừa dịu ngọt, vừa hồn nhiên, như đứa trẻ thơ tinh nghịch đang chảy nhảy và đùa vui khắp chốn.

Chùa Bửu Minh

Chùa Bửu Minh trong sương sớm. Ngôi chùa nằm cạnh nương chè là điểm du lịch tâm linh nổi tiếng của Tây Nguyên. Con đường qua hàng thông – Biển Hồ chè, chùa Bửu Minh đến cánh đồng Ngô Sơn, núi lửa Chư Đăng Ya được xem là cung đường du lịch đẹp bậc nhất ở Gia Lai.

Biển Hồ chè

Biển Hồ chè ở xã Nghĩa Hưng. Cây chè bắt đầu xuất hiện ở vùng đất này từ những năm 20 của thế kỷ trước. Người dân Pleiku gọi vùng đất này là Biển Hồ chè bởi đó là sự kết hợp giữa hồ nước ngọt và những đồi chè bạt ngàn, mang đến không gian trong lành, tươi mát.

Thác Hang Én

Thác Hang Én hiện lên như dải lụa trắng giữa núi rừng hoang sơ khi nhìn từ trên cao. Ngọn thác là điểm đến dành cho những người ưa khám phá thiên nhiên, nằm trong khu Bảo tồn thiên nhiên Kon Chư Răng, huyện K’bang. Thác Hang Én cao 50 m với dòng chảy thẳng đứng. Nếu may mắn, du khách có thể bắt gặp sương mù và cầu vồng tại đây. Dưới chân thác là những khối đá xếp chồng lên nhau tạo thành những bậc thang giữa dòng nước xanh bạc.

Cầu treo Biển Hồ

Cầu treo Biển Hồ trong sương sớm. Nằm cách trung tâm Pleiku 7 km, Biển Hồ hay hồ T’Nưng là một miệng núi lửa đã ngừng hoạt động từ hàng trăm triệu năm trước, có diện tích 228 ha, bao quanh bởi núi và những khu rừng thông. Hồ nước được xem là biểu tượng du lịch của thành phố Pleiku, đồng thời là một trong những hồ đẹp nhất Tây Nguyên, gắn với câu hát “đôi mắt Pleiku Biển Hồ đầy”.

Gia Lai đón ta trong một sáng sương giăng ngập lối, để ta thấy đôi mắt Pleiku hiền hòa đang ẩn ẩn hiện hiện giữa phố núi mộng mơ. Nhưng có lẽ, khi ánh nắng ban mai của ngày soi rọi, một khung trời khác đầy mê hoặc lại được dựng lên, phố núi bỗng biến hình thành một bức tranh thơ ảo diệu, và ta như lạc lối chốn thần tiền hiếm gặp giữa cõi trần.